May mà cô đã tích trữ rất nhiều thuốc trước khi ngày mạt thế đến. Chiếc tủ kính vốn dùng để đựng đồ trang sức thì bây giờ lại chứa các loại thuốc khác nhau.
Cô dán miếng dán hạ sốt lên trán Tiểu Cát và tìm loại thuốc phù hợp cho trẻ em.
Tiểu Cát cũng biết mình bị cảm, nhưng trước đây cô bé cũng đã bị bệnh một mình nên lần này cô bé không nói với Tống Vũ Sênh mà tự đi ngủ.
Kết quả là vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ đã nhìn thấy Tống Vũ Sênh với mái tóc dài xoăn ngồi ở bên cạnh, một tay cầm ly nước, tay kia cầm thuốc nhẹ nhàng, trong đêm tối giọng nói của cô đặc biệt êm dịu.
"Em dậy rồi à, uống thuốc đi."
Tiểu Cát đang sốt nên uể oải hơn bình thường, cô bé gượng dậy khỏi giường rồi nhận lấy cốc nước ấm. Sau khi nuốt hết thuốc, cô bé nhận ra trên trán mình có một miếng dán hạ sốt.
"Chị Vũ Sênh..."
"Suỵt." Tống Vũ Sênh đặt ngón trỏ lên trước môi ngăn cản Tiểu Cát cảm ơn, "Không có việc gì, em nghỉ ngơi thật tốt đi, có khó chịu thì nói với chị."
Sau khi lấy cốc nước đi, Tống Vũ Sênh đỡ cô bé nằm xuống lại rồi nhẹ nhàng nói: “Em ngủ đi, có chị ở bên cạnh đây.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play