Thật sự cô bé sợ bị bỏ rơi nhất là vào lúc này, nếu Tống Vũ Sênh biết cô bé bị bệnh thì liệu có bỏ rơi cô bé lần nữa không?
Cô bé hoảng sợ đến mức khi Tống Vũ Sênh gõ cửa phòng tắm thì hai tay giấu trong túi quần của cô bé cũng run rẩy, phản ứng đầu tiên của cô bé là muốn giấu tờ giấy dính máu đi.
Nhưng không ngờ khi cô phát hiện ra thì vẫn đối xử dịu dàng với cô bé như thế.
Tiểu Cát đang thay quần ở trong phòng tắm, còn Tống Vũ Sênh thì đang dựa vào khung cửa chờ cô bé. Hôm nay Tiểu Cát cũng giống như cô ngày xưa, vì nhiều nguyên nhân khác nhau mà mất đi sự chăm sóc của mẹ, còn chưa kịp học hết những vấn đề sinh lý thì đã đối diện với việc có kinh nguyệt.
Ban đầu cô còn tưởng mình sắp chết nên vừa khóc vừa viết thư tuyệt mệnh, cô còn dùng tiền tiêu vặt tiết kiệm được để mua sô cô la cho bà ngoại. Cô không ngờ rằng sau bốn ngày thì “căn bệnh” của mình cứ thế mà khỏi.
Cánh cửa được nhẹ nhàng đẩy ra, Tiểu Cát bước ra khỏi phòng tắm. Tống Vũ Sênh nhìn thấy hai bàn tay của cô bé dính nước thì cảnh báo: “Trong thời kỳ kinh nguyệt thì đừng chạm vào nước lạnh, khi rửa tay hãy cố gắng dùng nước ấm.”
Tiểu Cát ngoan ngoãn gật đầu, sau khi biết đây không phải là bệnh thì cô bé cảm thấy an tâm hơn rất nhiều, kèm theo đó là một chút ngượng ngùng xấu hổ.
Cô bé mơ hồ biết rằng đây có thể là “cái đó” mà các cô gái trong lớp thường nhắc đến, nhưng trước đây cô bé không biết đó là cái gì và cũng chưa từng có ai nói cho cô bé biết. Cô bé chỉ biết bấy nhiêu thôi vì mọi người hay nhắc về “cái đó” trong mấy trò trêu đùa, nếu “bánh mì nhỏ” của ai bị rơi thì các bạn nam trong lớp sẽ cười đùa ném đi.
Không ai giải thích cho cô bé biết đây là chuyện gì nên trong tiềm thức của cô bé sẽ cho rằng đây là chuyện tai tiếng không thể nhắc tới.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT