Vừa dứt lời, Tống Vũ Sênh liền cảm thấy những gì mình hỏi thật là thừa thãi. Dù Lưu Tú có muốn đi khám bác sĩ cũng làm gì đi nổi, ở nhà còn hai đứa con, một đứa thì còn quá nhỏ, cô ấy đâu thể ôm con nhỏ như vậy rồi chạy đến bệnh viện được.
Nếu như lần này cô không đến, có lẽ Lưu Tú sẽ định cứ chống đỡ như vậy thôi.
Tống Vũ Sênh chạy lên tầng 4, trước khi mở cửa cô còn gõ cửa hai tiếng, nhưng không thấy Lưu Tú phản hồi gì.
Tim của Tống Vũ Sênh giật thót một cái, nhanh chóng ẩn cửa xông vào, vừa bước vào liền đi đến bên cạnh Lưu Tú đang nằm trên giường.
“Chị Lưu?” Tống Vũ Sênh đặt tay lên trán cô ấy, độ nóng truyền đến lòng bàn tay làm cô vô cùng kinh ngạc.
Lưu Tú mơ mơ màng màng mở mắt, chỉ mờ mờ thấy có người đang chuyển động ở trước mặt, có vẻ như là người quen, nhưng cũng có phần xa lạ, cô ấy thều thào lên tiếng: “Anh Minh?”
“Là tôi.” Tống Vũ Sênh đã chuẩn bị xong thuốc và ống tiêm được lấy từ hộp sơ cứu y tế, cô nói: “Chị Lưu, tôi cần phải tiêm cho chị liều thuốc hạ sốt, chị không có sức cũng không sao, chỉ cần phối hợp theo động tác của tôi là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play