Cô xoa xoa đâu Tiểu Cát, hỏi: “Đói bụng rồi à?” Tiểu Cát gật đầu một cách thành thật.

Tống Vũ Sênh khẽ cười, nhẹ nhàng nói: “Chờ chị, để chị đi làm hai cái bánh quấy.” Bánh quẩy được nấu trong chảo nóng đến khi phồng lên là chín, cô nghĩ đến Tiểu Cát còn phải đến trường nên Tống Vũ Sênh làm ba cái bánh.

Sau khi làm xong bánh quấy, cô múc thêm cháo từ nồi cơm điện ra, bát cháo nóng hối sền sệt hòa cùng hương bánh quấy đã đánh thức vị giác của Tống Vũ Sênh.

Sau khi hai người ăn xong bữa sáng, cơn gió đã nhỏ đi không ít, 10 mét phía trước chìm trong cát bụi mù mịt hỗn độn, nhưng có thể thấy rõ khoảng cách đã dần cách xa 50 mét.

Gió ngừng là tốt rồi, gió ngừng là có thể đi thu thập vật tư, mà trước đó còn có một sự kiện quan trọng, đó là rửa sạch bãi đỗ xe ngầm.

Trước lạ sau quen, nhóm người ngày hôm qua vẫn được triệu tập đông đủ, có lẽ là bản báo cáo thắng lợi kia đã cho bọn họ không ít dũng khí, bây giờ không khí giữa mọi người đều khá hòa hoãn.

Lần này họ phát hiện bốn thây ma, mọi người bắt đầu vây quanh và hạ gục rất nhanh như chém hoa quả. Ba siêu năng lực nhanh chóng tập hợp lại với nhau. Cung Tu Kiệt là một giáo sư đại học; Lưu Tử Hào là một nhân viên bán hàng có huy chương vàng, một người khác nữa tự nhận mình là người chồng nội trợ tên Triệu Minh Hiên.

Lần này không còn ai xuống lầu cướp bóc, nên Cung Tu Kiệt cũng nói thẳng trong nhóm: “Mọi người có thể tự động báo cáo trong nơi để xe có đồ ăn hay không. Sau khi gửi đi, bạn sẽ nhận được 30% số vật tư thu được, 70% còn lại sẽ được chia đều cho những người dọn dẹp đám thây ma. Nhưng mà, nếu chúng tôi tìm thấy những vật tư không được báo cáo thì số đó sẽ được chia đều. Bất kể ai có mặt đều bình đẳng với nhau.”

30% Số vật tư và không có thứ nào trong đó được chia đều. Chẳng cần phải so đo. Ngay lúc này có rất nhiều người nhiệt tình giơ tay, nhưng phần lớn chỉ là vài món đồ ăn vặt. Duy nhất có một gia đình nói rằng họ có hai bao ngô mang từ quê để trong bãi đỗ xa nhưng họ không lấy vì chẳng có ai ăn.

Dưới loại tình huống này, đương nhiên anh ta sẽ ưu tiên, Cung Tu Kiệt thậm chí còn đứng một mình ở cửa thang máy chờ cậu ta, người đi đến là một cậu trai có vóc dáng nhỏ nhắn, ước chừng khoảng trên dưới hai mươi tuổi.

Một bì ngô khoảng 150 bắp, hai bì có thể được 300 bắp, nếu chia 30% thì sẽ được 90 bắp. Nhưng đống ngô này đâu phải được đóng gói hút chân không, cùng lắm để được năm ngày là hỏng, anh ta chỉ có thể trao đổi các nguyên liệu khác với các thành viên trong đội, giống như mì ăn liền hoặc đồ hộp.

Điều duy nhất khiến Tống Vũ Sênh ngạc nhiên là cậu trai này thật sự muốn đổi ngô để lấy mỹ phẩm. Nhiều người nghe được tin này, nhưng họ không để ý đến lý do tại sau cậu ta lại làm vậy, Thay vào đó, họ bắt đầu bỏ hết mỹ phẩm ra và đấu giá, đổi bốn bắp ngô để lấy mỹ phẩm trị giá hàng chục nghìn tệ.

Hành vi của anh ta đã mở ra một cơ hội cho hình thức trao đổi vật chất mới. Nhiều người bắt đầu đăng bán đồ trang sức, đồng hồ của họ và tất cả những gì họ yêu cầu để đổi đồng hồ là túi mì và vài cái xúc xích cùng giăm bông.

Cứ nghĩ sẽ không ai quan tâm nhưng thực ra lại có khá nhiều người đáp ứng được.

Cho đến tận hôm nay, một số người vẫn cho rằng tận thế sẽ kết thúc và những bảo vật cao cấp không thể chạm tới và bị lãng phí trước ngày tận thế. Nhưng mở mắt ra, họ không khỏi bàng hoàng trước những món ăn cứu đói mình tự tay cho đi.

Ngoài một thành viên không lên tiếng thì một trong những người còn lại bắt đầu chuyển sang ăn ngô là một chàng trai tầm hai mươi tuổi, anh ta còn đăng ảnh vào nhóm, trưng bày những hộp sản phẩm chăm sóc da khác nhau trên kệ tủ. Người bán ngô lập tức chọn anh ta và trao đổi nhiều sản phẩm chăm sóc da có giá trị rất cao.

Ba tiếng sau, khi gió dần ngừng lại thì mọi người bắt đầu bàn tán, liên tục hỏi Lưu Tử Hào khi nào bắt đầu đi thu thập vật tư.

[Lưu Tử Hào (Hệ lực)]: Hãy rời đi càng sớm càng tốt. Tôi vẫn khuyên cô nên đi theo đợt. Hiện giờ tôi cũng không rõ tình hình nhưng trạm xăng vẫn có thể sử dụng, cả đội chúng ta hợp thành một khối đoàn kết sau khi vận chuyển lô vật liệu này, vận chuyển hết lô tiếp theo sẽ hao hụt đi khá nhiều. Có thể cái được sẽ không bằng cái mất. Tôi đã thảo luận với anh Kiệt và định sẽ chia thành hai nhóm. Tôi dẫn đầu một nhóm người tới trang trại để lấy đồ còn anh Kiệt thì dẫn một nhóm người vào trong siêu thị. Vẫn như cũ, mọi người hãy đăng ký trước và sau đó chúng tôi lọc sau.

Tống Vũ Sênh vẫn đăng ký và chọn hình thức là siêu thị. Dù trang trai tương đối an toàn với một số người nhưng khó có thể biết được lượng vật tư còn sót lại sau những cơn gió mạnh vào những ngày gần đây, và hầu hết mọi người trong nhóm đều chăm chú và đó. Theo thái độ trước đây của họ thì phụ nữ rất khó để vào trong trang trại.

Đúng như dự đoán, hơn một nửa số người trong số họ đã đăng ký tới trang trại. Số người vượt quá giới hạn chỉ có thể chia thành hai nhóm phụ nữ và người trên hai mươi tuổi, người đàn ông dưới năm mươi tuổi cũng bị loại ra. Lần giảm bớt nhân số này đã đụng chạm đến những người vì lợi ích, nội tình bắt đầu nổi lên nhiều nghi ngờ, cuối cùng Cung Tu Kiệt vẫn phải ổn định lại cục diện.

[Cung Tu Kiệt (Hệ hỏa)]: Mọi người đừng hoảng sợ. Tôi hiểu rõ sự hoảng loạn và khẩn trương của mọi người nhưng chúng tôi giảm số lượng không phải để độc chiếm nguồn cung cấp mà là tìm một nhóm người để điều tra tình hình trước nhằm duy trì sự công bằng ở mức độ lớn nhất, trước tiên chúng tôi sẽ tạo danh sách nhân sự dựa trên số tòa nhà. Sau khi anh Lưu và anh Hạo đếm đủ số người, chúng tôi sẽ thu thập vật tư theo nhóm.

[ Cung Tu Kiệt (Hệ hỏa)]: Mặc dù trong cuộc sống mọi người đều bình đẳng, nhưng mọi người đều biết tình hình hiện tại thì sự chênh lệch về khoảng cách quyền lực thực tế sẽ không được tôi xác định. Bảng này được chia thành ba bảng nhỏ. Một bảng dành cho các thành viên nam từ 15-50 tuổi, bảng thứ hai dành cho các thành viên nữ từ 18-40 tuổi, những người đủ tiêu chuẩn về độ tuổi nhưng mắc các bệnh mãn tính, những người có thể lực kém, những người thừa cân hoặc quá gầy, tất cả đều được xếp vào bảng thứ ba cùng với nhóm người còn lại không đáp ứng yêu cầu về độ tuổi.

[Cung Tu Kiệt (Hệ hỏa)]: Chúng tôi sẽ không bỏ rơi người già yếu, mắc bệnh và khuyết tật trong đây. Bất kể mọi người thu thập được vật liệu gì, tất cả số vật liệu được thu thập đều sẽ phân phát đều cho mọi người. Hai đội thu thập thành công nguyên vật liệu có thể lấy đi 25%, số còn lại sẽ được chia đều cho những cư dân không tham gia. Trong việc thu thập vật tư, nửa số còn lại sẽ được giao cho các thành viên của bảng thứ ba. Nội dung trên chỉ là dự kiến, sau này dựa tình hình thực tế sẽ thay đổi.

Ngay khi lời tuyên bố này được đưa ra, toàn thể mọi người lập tức ổn định lại. Cả người đăng ký thành công và người không đăng ký thành công đều có những cơ sở để bảo đảm. Dù họ ở nhóm nào thì vẫn có thể có thứ gì đó để ăn mà không phải tranh giành với ai.

Tiểu khu Thánh Hào Đế Đô gồm 8 tòa nhà, mỗi tòa nhà có 4 loại căn hộ: Tầng 1-10: Mỗi tầng có 4 căn hộ. Tầng 10-20: Mỗi tầng có 3 căn hộ. Tầng 20-27: Mỗi tầng có 2 căn hộ. Tầng 28: Cả tầng chỉ có 1 căn hộ áp mái.

Ban đầu có 85 hộ gia đình sống chung một tòa nhà, nhưng tiểu khu này mới được phát triển trong những năm gần đây và vị trí không tốt lắm. Vậy nên vẫn còn một số căn hộ được mua để chờ tăng giá và một số thì không bán, dân số thường trú khoảng 65 hộ gia đình, một số người này đã nhanh chóng lái xe về với gia đình sau khi gió lặng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play