Nghĩ đến cha mình Tiêu Đạo An, một tia hàn ý hiện lên trong mắt Tiêu Hải Thanh.
Ba cô đã đến Bắc Kinh rồi, nhưng cuộc sống của ông không tốt, ông đang nghĩ đến việc Đông Sơn tái khởi, kết quả toàn bộ tiền đều mất trắng, lỗ sạch vốn, mỗi tháng cô sẽ chu cấp cho ông ấy 3000 tệ, vừa đủ để ông ấy sinh hoạt.
Tất nhiên, lúc đầu, ba cô ngay lập tức tiêu hết 3000 tệ rồi quay lại đòi tiền cô. Cô dứt khoát cắt đứt liên hệ mặc kệ ông ấy liên tiếp 3 tháng.
Ba tháng đó một xu tiền cô cũng không cung cấp. Ba cô lúc đầu không có tiền ăn cơm còn sĩ diện. Cuối cùng ông ấy sợ chết, bỏ hết mặt mũi đi đến mấy quán ăn nhặt nhạnh đồ thừa bỏ bụng. Tuy cách làm của cô quá tàn nhẫn, nhưng đủ để sửa lại tính khí xấu xa của ông ấy.
Kể từ đó, cô cứ đúng hạn đưa tiền cho ông ấy dưỡng lão, mà ông ấy bây giờ đã hiểu ra, đầu tháng tiêu tiền hết cũng không sao nhưng tuyệt đối không thể mở miệng đòi tiếp, nếu không hai tháng sau sẽ chịu khổ.
Không phải ba cô không nghĩ tới chuyện tìm truyền thông, chẳng qua truyền thông ai chẳng biết ba của Tiểu Hải Thanh là một kẻ bán nữ cầu vinh.
Thứ nhất, cô đã không từ bỏ trách nhiệm phụng dưỡng ba. Thứ hai, cô không có ngược đãi trưởng bối, mặc cho ai cũng không thể nói cô làm không đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play