Lần đầu tiên Lý Văn Bá cảm giác được bị người uy hiếp, còn là loại uy hiếp khủng bố hơn Cảnh Vân Chiêu gấp trăm, ngàn lần. Dù gì thì Cảnh Vân Chiêu là cháu gái của hắn, đấu thế nào thì đấu nó cũng chỉ muốn hết thảy đồ vật của Cảnh gia, không phải muốn mạng của hắn, cũng không muốn tra tấn hắn, mà Cận Dịch Nhiên không giống như vậy.
Lý Văn Bá run rẩy: "Mẹ ngươi nói ... Phải nhớ ân không nhớ oán ..."
Cận Dịch Nhiên chế nhạo: "Ừ, nhưng kết quả thì sao? Từ ngày bà ấy chết, tôi đã nói sẽ có một ngày, tôi sẽ khiến kẻ đã giết chết bà ấy phải chịu thống khổ hơn vạn lần, trước kia tôi tưởng đó là Từ Nguyên Trạch, sau này tôi mới biết được, thì ra là ông."
Ba người ngồi ghế sau cảm thấy ớn lạnh.
Lý Thư Kỳ bây giờ mới hiểu đại khái, người đàn ông này đến đây để trả thù! Ba ông ấy chọc họa, lại liên lụy đến cô, tại sao chuyện này có thể xảy ra chứ.
Cả người vội vã giãy dụa, cảm giác khủng hoảng khiến cô liều mạng nện vào cửa xe, nhưng vừa đụng phải, cô liền cảm thấy trán bị một vật lạnh lẽo nhắm vào, cả người lập tức kinh hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play