Thế nhưng, mấy chục năm trôi qua, Cảnh Văn Nguyệt từ lâu đã hóa thành xương, những ân oán đó đã càng ngày càng mờ nhạt, cho tới lúc bây giờ, toàn bộ đều trút hết ra ngoài.
Bà ta đã từng gặp Cảnh Văn Nguyệt, khi nữ nhân đó còn trẻ, giống như là ánh trăng sáng, mà bà chỉ là một ngôi sao nhỏ xíu bên cạnh. Ngồi ở chỗ Cảnh Văn Nguyệt một khắc, trong lòng bà thật sự rất thống khoái, nếu có thể vẫn luôn tiếp tục thì được rồi...
Miệng không đúng lòng, nói chuyện mơ hồ. Thân thể Lý Văn Bá hư nhược, lại vì chuyển ra ngoài nhiễm gió lạnh, bởi vậy hiện tại đã có phát sốt.
Nghe những lời của Lâm Phượng, huyết mạch cuồn cuộn trong lòng.
Bà ta cũng không nghĩ, ai cho bà ta cuộc sống an ổn mấy năm qua, bằng thân phận đó của hắn, trẻ tuổi tìm bao nhiêu nữ nhân không được? Cũng không phải vì bà ta, cuối cùng một đứa con trai cũng không có.
Hai từ bật ra kèm thêm tiếng thở dốc yếu ớt của Lý Văn Bá: “Câm miệng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT