Tô Sở luôn là người giỏi ăn nói nhất, nhưng sẽ không ngốc đến mức trở mặt thành người xấu, chưa kể nếu là người Chung Thanh phân biệt rõ ràng thị phi đúng sai thì cũng thôi đi, cố tình Chung Thanh luôn bày bộ dạng bị người khác bắt nạt.
Chỉ sợ với cái tính cách này Chung Thanh có thực sự thành công như lời của chị ấy nói, thì vô luận ba mẹ của cô có tốt với chị ấy bao nhiêu đi chăng nữa thì chị ấy cũng cảm thấy khoảng thời gian này phải chịu đựng ủy khuất, tủi nhục mà thôi.
Tô Sở nói xong liền kéo Cảnh Vân Chiêu trở về phòng khám hỗ trợ.
Chung Thanh vẫn còn đang bối rối, tức giận, một lúc sau, cô ta lao ra khỏi quán cà phê với đôi mắt đỏ hoe, nhưng chưa kịp ra đến ngoài cửa đã bị người ta chặn lại.
“Tiểu thư, cô còn chưa có trả tiền……” Người phục vụ vội vàng ngăn lại nói.
Chung Thanh vừa nghe, đột nhiên cao giọng: “Cô nói ai là tiểu thư? Tôi thấy cô mới giống tiểu thư đó.”
Đối phương sững sờ vì bị mắng, nhưng vì Chung Thanh là khách nên chỉ nhẫn nhịn: “Thật ngại quá, tôi chỉ muốn nói là cô chưa thanh toán tiền cà phê.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play