Cái chết của Hồng Văn giống như hòn đá nhỏ ném xuống biển, cũng không thu hút được sự chú ý của bất kỳ ai, ngay cả những người quen biết nhà họ Hồng cũng chỉ biết thở dài, nháy mắt liền ném ở sau đầu.
Cảnh Vân Chiêu vẫn cho người nhìn chằm chằm vào Hồng Văn, vì vậy khi Hồng Văn gặp tai nạn xe hơi, Cảnh Vân Chiêu là người đầu tiên biết điều đó, trong lòng như buông được một tảng đá lớn.
Nợ máu chỉ có thể trả bằng máu, Hồng Văn muốn mạng của cô, giờ lại mất mạng, chính là xứng đáng.
Cảnh Vân Chiêu đặt điện thoại xuống, trên tay cầm một chiếc khăn quàng cổ, hộp đóng gói trên bàn tuy đẹp nhưng thật sự không hợp với chiếc khăn này.
Trước khi trọng sinh, cô học hành rất giỏi, đảm việc nhà nhưng cô chưa từng đan khăn quàng, sau khi trọng sinh có không gian hỗ trợ, nhưng trong phiến ngọc không hề có loại đồ vật này. Cho dù tranh thêu cổ xưa còn không có chứ đừng nói dạng đan móc hiện đại này.
Cô từng thấy các bạn cùng lớp mân mê những thứ này, nhưng cô không có hứng thú. Lần này, cô mua không ít len, đan đi đan lại, hủy không biết bao nhiêu cái, chỉ có cái này mới tính là “bình thường” một chút.
Khăn quàng cổ màu đen trắng và trông hơi lôi thôi, tưởng tưởng đồ vật này đeo trên cô Lê Thiếu Vân, thật sự tệ mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play