Nụ cười của Cảnh Vân Chiêu trông có chút ghê rợn, Võ Tư Tư có chút bất an, nhưng thoáng chốc thôi, cô tự trấn an bản thân một chút.
Cô mới không tin lời Cảnh Vân Chiêu nói, chắc cô ta chỉ là cố tình hù dọa cô một chút mà thôi.
Cô còn không biết Cảnh Vân Chiêu? Lúc trước đi học, cơm còn ăn không đủ no nữa là.
Mặc dù Kiều Hồng Diệp luôn làm bộ quan tâm đến Cảnh Vân Chiêu. Nhưng thực tế cô chưa từng thấy được Cảnh Vân Chiêu được đối xử tốt bao giờ. Kiều Hồng Diệp tiền tiêu vặt quá trời luôn, mỗi ngày đều ăn hết đồ ăn vặt này đến đồ ăn vặt khác. Còn Cảnh Vân Chiêu thì chính là bị bỏ đói. Kiều Hồng Diệp thì luôn bảo Cảnh Vân Chiêu giảm cân, khi thì Cảnh Vân Chiêu làm loạn với ba mẹ nên nhịn ăn. Nhưng mà cô mới hông tin đâu.
Tuy rằng cô không thích Kiều Hồng Diệp, nhưng đồng dạng đối với Cảnh Vân Chiêu cái sinh vật học sinh giỏi này là vô cùng chán ghét. Nhưng cố tình giáo viên lại thích cô ta như vậy, dựa vào cái gì, quá là khó chịu.
“Cảnh Vân Chiêu, cậu quản ba mẹ tôi công tác ở đâu làm gì. Nếu như cậu có tiền thì cô tự mình bồi thường được rồi. Lấy ba mẹ tôi ra hù dọa sao, tôi không sợ cô đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play