Võ Tư Tư vẻ mặt tự cho là đúng, dáng vẻ bĩu môi, ghét bỏ cô.
“Cô nói xong chưa?”
“Hai ba năm không gặp xem ra da mặt cô còn dày hơn trước nữa. Trước kia chỉ là chép bài tôi chút rồi uy hiếp tôi gian lận giúp cô thôi. Còn bây giờ là đảo ngược thị phi đúng sai sao? Vừa rồi còn thay Kiều Úy Dân kêu oan. Cô không đi hỏi thăm xung quanh một chút, hắn là vì sao mà thảm đến như vậy? Một tên súc sinh ngược đãi con nuôi đáng giá để cô kêu oan hộ vậy sao, tam quan của cô thật quá kinh tởm đi.”
Cả gia đình kia đều không tin lời Võ Tư Tư, bởi vì nữ sinh này nhìn ngoan ngoãn như vậy không phải là nữ sinh ngổ ngáo.
Nghe Cảnh Vân Chiêu nói, bọn họ càng kinh ngạc lẫn tức giận.
Hai, ba năm trước? Nhìn hai đứa nhỏ tuổi không lớn lắm, xem ra đứa nhỏ tên Võ Tư Tư này hư hỏng từ nhỏ.
"Cảnh Vân Chiêu, cô không nghĩ mình thật lố bịch sao? Cho rằng thoát ly khỏi Kiều gia thì liền có thể làm mưa làm gió ở huyện Hoa Ninh sao. Nhìn mấy thứ cô mua đi, toàn đồ ăn chay, tết nhất nhai cỏ như vậy cũng thật thê lương a. Hahaha thật tức cười”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play