Nghỉ hai ngày không phải là không thể, cô cũng khá lâu rồi không đi dạo phố xem phim. Từ khi về Thanh Thành Sơn đến giờ, cô chưa từng được thảnh thơi.
“Không phải chứ, Bảo Bảo em nói thật đó hả?” Lâm Văn Tâm kích động vỗ vào tay Tôn Bảo Bảo, “Có quán ăn nào một tuần nghỉ hai ngày đâu!”
“Vậy thì có quán ăn nào chỉ có một người nấu không?” Tôn Bảo Bảo đỏ mặt phản bác, thật sự này không phải do cô lười, “Hơn nữa, em mỗi ngày không thể cứ cắm đầu vào nấu ăn, em còn phải học tập và nghiên cứu kỹ thuật nấu ăn nữa.”
Tuy mỗi tối đều vào không gian học, nhưng cô vẫn cảm thấy còn xa mới đủ, so với trình độ của các cụ tổ mà nói cô chỉ là một con gà mờ!
“Thôi, để em suy nghĩ đã.” Tôn Bảo Bảo thở dài một hơi.
Nói đến kỹ thuật nấu ăn, Lâm Văn Tâm không còn gì để nói, cái này liên quan đến vấn đề theo đuổi cá nhân. Tôn Bảo Bảo còn chưa tìm được chổ ở, nên cô ấy chỉ có thể tạm thời rời khỏi đây, về nhà thím Tần.
Tôn Bảo Bảo tiễn cô ấy ra đến cửa, trước khi rời đi, Lâm Văn Tâm vẫn không nhịn được hỏi một câu: “Bảo Bảo, lúc em nghỉ ngơi, mỗi ngày em đều sẽ tự nấu cơm ăn, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play