Còn có thể không đói sao?
Đứa trẻ đã làm rất nhiều việc. Tiểu Thập đã thị sát toàn bộ nhà nghỉ Hà Diệp, và hong khô từng chiếc chăn không được bông xốp.
Tiểu Thập ăn xong bánh bao nhân thịt lại di chuyển đến cạnh đĩa sủi cảo, một mỏ gắp một chiếc sủi cảo.
Tô Hà kể sơ lược cho Thôi Phụng Nhất nghe về tình hình của Tiểu Thập.
Thôi Phụng Nhất là người hiền lành, nghe Tô Hà nói hãy bao dung hơn với Tiểu Thập, ồn không chút do dự mà gật đầu đồng ý. Tam Túc Kim Ô Tiểu Thập tính theo tuổi thì quả thật vẫn còn là một đứa trẻ.
Thôi Phụng Nhất nhìn Tiểu Thập đang ăn ngấu nghiến, nói: “Tạo hóa thật kỳ diệu, cả đời này tôi coi như có diễm phúc được chiêm ngưỡng chân thân của Tam Túc Kim Ô rồi.”
Ông có chút hứng làm thơ, ngâm ngợi một lát rồi cất cao giọng: “Đông ngô nha nha chi thượng minh, triển sí ngao tường lâm vạn giới. Đan tâm chiếu diệu tán nhật huy, huy quang vạn trượng cộng trần hoàn.” ( Tạm dịch: Phía đông chim hót vang cành, dang rộng đôi cánh, vượt muôn cảnh giới. Lòng son rực rỡ, ánh dương soi, hào quang vạn trượng, cùng trời đất sáng.)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play