Vân Khê nhanh chóng định thần lại, trong đầu tua lại toàn bộ nội dung truyện. Không được! Mình tuyệt đối không thể lặp lại kết cục bi thảm đó!

Giờ vẫn chưa muộn, Tiêu Vũ Trạch chỉ vừa mới được đón về, cha mẹ nuôi vẫn còn do dự, không nỡ đẩy cậu ra ngoài. Đây chính là cơ hội tốt để cậu lấy lòng anh trai!

Nghĩ là làm, Vân Khê vội vàng đi xuống phòng khách, nơi mà cha mẹ cậu và Tiêu Vũ Trạch đang ngồi trò chuyện.

Vừa nhìn thấy cậu, cha mẹ nuôi liền giật mình. Họ vốn tưởng rằng Vân Khê sẽ phản ứng gay gắt khi nghe tin về Tiêu Vũ Trạch, nhưng không ngờ cậu lại chủ động đi tới.

Vân Khê cố gắng nở nụ cười thật hiền lành, bước tới ngồi xuống bên cạnh Tiêu Vũ Trạch.

“Anh… anh trai.” Cậu cẩn thận gọi.

Cả phòng im lặng.

Mọi người đều bất ngờ, ngay cả Tiêu Vũ Trạch cũng hơi nhướng mày. Trong nguyên tác, Vân Khê chưa bao giờ chịu nhận Tiêu Vũ Trạch là anh. Vậy mà bây giờ, cậu lại chủ động gọi một tiếng “anh trai”?

Tiêu Vũ Trạch ngả người ra sau, ánh mắt sâu thẳm như hồ nước, khóe môi khẽ cong lên đầy hứng thú.

Vân Khê trong lòng hoảng hốt, nhưng vẫn cố gắng tỏ ra ngoan ngoãn. “Anh mới về, chắc còn chưa quen nhà, để em dẫn anh đi tham quan nhé?”

Tiêu Vũ Trạch không nói gì, chỉ nhìn cậu thật lâu. Một lát sau, hắn nhàn nhạt cất giọng: “Được.”

Vân Khê thầm thở phào. Thành công bước đầu!

Nhưng cậu không hề hay biết, trong khi mình đang toan tính lấy lòng Tiêu Vũ Trạch, thì người đàn ông ấy cũng đang lặng lẽ quan sát từng hành động nhỏ của cậu, trong mắt ánh lên sự hứng thú khó đoán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play