“Quân thượng.”
Mặt trời vừa lên, sương mù vẫn chưa hoàn toàn tan hết, từng làn hơi nước lạnh lẽo lượn lờ trên mặt hồ nước nóng. Từ nơi sâu nhất trong màn sương ấy, một bóng người khoác huyền y chậm rãi bước ra.
Bắc Thần Tiên Phủ dù không thể so sánh với Tuyết Tiêu Cung, nhưng bể tắm nước nóng ở đây vẫn có thể xem là một nơi lý tưởng để chữa thương.
Trường Uyên chỉ khoác một lớp áo rộng màu đen thêu hoa văn liên chi, mái tóc dài buông xõa, rối nhẹ. Trên khuôn mặt hắn, sắc trắng tái nhợt hiếm thấy phủ lên đường nét lãnh đạm. Dù là ngón tay lộ ra từ ống tay áo hay phần cằm thoáng hiện ra, tất cả đều toát lên vẻ bệnh trạng rõ rệt. Chỉ khi vết thương cũ phát tác nghiêm trọng, Trường Uyên mới mang theo sắc mặt như vậy. Nhưng điều khiến Vân Bá lo lắng hơn cả chính là chuyện vừa xảy ra ở bể tắm. Vị tiểu công tử kia thế nhưng lại đánh ngất tiên quan dưới trướng Quân thượng, còn ngang nhiên trộm đi hộp ngọc chứa ấn tín. Ra tay lưu loát, không chút do dự.
Trường Uyên trầm mặc đứng bên bể nước nóng, tay áo khẽ bay theo gió, ánh mắt xa xăm không rõ đang suy nghĩ điều gì.
Vân Bá dò xét:
“Quân thượng có cần thuộc hạ đi đánh thức Phạn Âm tiên quan không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT