Liễu Phù Anh không hề kinh hoảng, vung tay áo quỳ xuống, từ trong tay áo lấy ra một phong thư, hai tay dâng lên quá đỉnh đầu: "Kỳ thật... Phù Anh vốn định hướng quân thượng thỉnh tội. Đây là thỉnh tội thư ta vừa mới viết xong."
Trường Uyên cười nhạt.
"Không cần diễn trò. Nếu thực sự so tâm cơ, vật nhỏ kia còn quỷ quyệt hơn ngươi nhiều. Nhưng từ khi nhập môn đến nay, y chưa bao giờ dám làm ra chuyện tàn hại đồng môn ngay trước mắt ta."
"Ngươi cũng biết, chỉ riêng hành động lần này, ta hoàn toàn có thể trục xuất ngươi khỏi sư môn."
"Sư tôn!"
Cuối cùng, trong đáy mắt Liễu Phù Anh cũng lộ ra vẻ hoảng loạn. Hắn dập đầu chạm đất, cắn môi khóc nói: "Phù Anh biết sai rồi. Nhưng thỉnh sư tôn minh giám, ta thật sự không có ý định tàn hại đồng môn. Tội danh này, ta không thể gánh vác nổi."
"Chỉ là do ta vụng về, lòng tràn đầy lo lắng cho an nguy của Mặc Vũ điện hạ, sợ tiếng động lớn sẽ làm ảnh hưởng đến cơ thể và hồn phách của điện hạ vừa mới trở về. Vì thế ta mới tự ý cản lại thị vệ của tiểu công tử… Phù Anh thực sự nghĩ rằng tiểu công tử chỉ là tham gia một thí luyện bình thường, chậm một chút cũng có thể tự mình ra ngoài. Không ngờ lại khiến tiểu công tử rơi vào hiểm cảnh. Phù Anh có tội, thỉnh sư tôn nghiêm khắc trách phạt!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play