Liễu Phù Anh tóc tai bù xù, cả mặt đầy vết máu, cúi đầu ngồi trong nhà lao dệt bằng lôi điện.
Nghe thấy tiếng bước chân, cậu ta bỗng nhiên ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt chằng chịt ma văn. Nhìn thấy người đến, đôi mắt cậu ta hung hăng co rụt lại: “Là ngươi.”
Chiêu Chiêu lạnh nhạt nói: “Ta thật sự đã đánh giá thấp ngươi.”
Liễu Phù Anh cười gằn, trong mắt ánh lên sự đắc ý méo mó.
“Mặc Vũ ỷ vào thân phận cao quý, ngày ngày nhục mạ ta, chèn ép ta. Ta bất quá chỉ ăn miếng trả miếng, để Mặc Vũ cũng nếm thử tư vị bị người phỉ nhổ, thân bất do kỷ mà thôi.”
Nhắc đến Mặc Vũ, sắc mặt Liễu Phù Anh lại càng vặn vẹo, tràn đầy hận ý.
Nếu không có kẻ đó, với tâm kế và thủ đoạn của cậu ta, chắc chắn có thể giành được một chỗ đứng tại Tuyết Tiêu Cung. Thế nhưng từ sau khi Mặc Vũ tỉnh lại, ngày ngày chèn ép cậu ta, đối nghịch với cậu ta. Đừng nói là sư đệ, Mặc Vũ thậm chí còn chẳng coi cậu ta là người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT