Khách điếm nhỏ hẹp bị phân thành hai khu vực rõ ràng. Bên trái là Khương Tôn và Lưu Thành dẫn đầu Minh Phượng Phái, đệ tử Khương thị cùng nhóm Tiên tộc ban đầu, ngoài ra còn có một số lữ khách. Phía bên phải là nhóm của Trường Uyên.
Lão bản cùng hai tiểu nhị vội vàng dọn bàn ghế, đem ra vò rượu còn sót lại cùng hai đĩa đậu phộng chiên dầu. Đã bị vây suốt bảy ngày, khách điếm cũng sắp cạn kiệt lương thực.
Khương Tôn và Lưu Thành, quần áo bị bán ma nhân xé rách, phát quan cũng chẳng rõ văng đi đâu, bộ dạng chật vật không nói nên lời, chẳng còn chút khí thế kiêu ngạo như trước. Những đệ tử Tiên tộc khác cũng cúi đầu nín thở, không dám lên tiếng.
Ai mà ngờ được, trong một khách điếm nhỏ nơi vùng ngoại ô này, bọn họ lại có thể chạm mặt Trường Uyên—chiến thần lừng danh tam giới? Ngày thường, ngay cả cơ hội chiêm ngưỡng người từ xa cũng không có.
Bên phải, khu vực sạch sẽ rộng rãi, chỉ có hai bàn người ngồi nhưng bầu không khí lại vô cùng vi diệu. Chiêu Chiêu cùng Tư Nam, Lục Tinh Hà, Tạ Nhất Minh ngồi một bàn. Trường Uyên một mình ngồi bàn còn lại, trước mặt là Liễu Phù Anh đang quỳ, bên cạnh là Mặc Vũ đứng thẳng.
Dù đi theo Mặc Vũ đến đây, cổ chân Liễu Phù Anh vẫn bị khóa bằng xiềng đặc chế của Thiên tộc. Nói chính xác thì cậu ta bị Mặc Vũ trói mang đến.
Liễu Phù Anh quỳ gối trên đất, dáng vẻ yếu đuối đáng thương, hốc mắt đỏ hoe, ngập nước, vẻ mặt đầy uất ức. Cậu ta ngước nhìn Trường Uyên, giọng nghẹn ngào: “Phù Anh khi còn bé từng được sư tôn cứu mạng, trong lòng luôn kính ngưỡng người. Từ nhỏ đến lớn, nguyện vọng lớn nhất của Phù Anh chính là được vào Tuyết Tiêu Cung, hầu hạ dưới chân sư tôn, dù không học được bản lĩnh gì, làm trâu làm ngựa cũng cam tâm. Phù Anh sao dám có ý mưu hại sư tôn? Xin sư tôn làm chủ cho Phù Anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT