Mãi đến đêm khuya, Vân Trúc mới trở về.
Nhuộm tóc ở thời đại này vẫn là một việc hiếm thấy, phương pháp phức tạp, đòi hỏi nhiều loại dược liệu quý hiếm. Trong đó có hai vị linh thảo, Vân Trúc phải tìm đến rất nhiều hiệu thuốc mới gom đủ.
“Thế nào? Đã tìm đủ chưa?”
Đông Trắc Điện đèn đuốc sáng trưng. Chiêu Chiêu ngồi xổm trên mặt đất, nhìn Vân Trúc lấy từng thứ trong túi trữ vật ra, sắp xếp linh thảo và dược liệu thành từng nhóm.
Vân Trúc gật đầu: “Tiểu điện hạ yên tâm, không thiếu thứ gì. Đây là ô linh thảo, đây là hà thủ ô, đây là mị dạ liên, đây là sinh khương phấn…”
Các loại linh thảo, đan hoàn, tá dược xếp đầy mặt đất, chừng bảy tám chục loại. Có thứ cần nấu thành nước thuốc, có thứ phải nghiền thành bột rồi hòa với dung dịch đặc chế để tạo thành hỗn hợp sền sệt.
Chiêu Chiêu cầm y thư kiểm tra một lượt, xác nhận không thiếu thứ gì mới tắt bớt đèn, chỉ chừa lại ánh sáng dìu dịu từ dạ minh châu, rồi ngồi vào trước dược lò, bắt đầu phân loại và xử lý thảo dược.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT