Chải tóc cho sư phụ xong, Chiêu Chiêu lại lục trong túi trữ vật, lấy ra một đống chai lọ, hũ bình—tất cả đều là những thứ Long Vương phi Tuyết Cơ đã nhét cho y mang theo khi rời Đông Hải.
Dù tiểu long giờ đây đã có tu vi thông thiên triệt địa, Tuyết Cơ vẫn không yên tâm, lo lắng con trai ra ngoài sẽ bị thương, bị ức hiếp.
“Đây là bế tức đan, đây là tuyết liên đan, đây là long tiên đan, đây là thái thượng chuyển dương đan, đây là…” Chiêu Chiêu lần lượt đếm từng viên, rồi nói: “Tóm lại, toàn là thứ bổ khí, ích huyết, cường thân kiện thể. Còn có cả thuốc trị ngoại thương, ta để hết lại cho người. Nếu thấy khó chịu thì cứ lấy một viên mà ăn.”
“Đương nhiên, người cũng đừng tưởng rằng ta mềm lòng. Dù sao người cũng là chiến thần, vì thiên hạ thương sinh mà hy sinh đến mức này, xét về đạo nghĩa, ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.”
“Còn nữa, ta để lại cây lược này. Nếu tóc lại rơi xuống hồ, bết vào nhau hoặc rối quá chịu không nổi, thì tự mình chải một chút.”
“Nếu còn chịu được, thì chờ ta lần tới đây, ta chải cho.”
Chiêu Chiêu thầm ghi nhớ trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT