Buổi tối, Thẩm Du đứng ở bồn rửa chén, cọ rửa gào mên không quen tay. Cậu rửa hai lần, ngẩng đầu im lặng chốc lát, sau đó cúi đầu tiếp tục chà. Cậu nhíu chặt lông mày chứng tỏ cậu rất chán ghét việc này, mà chẳng biết vì sao lại kiên nhẫn cọ rửa sạch sẽ.
Đưa cháo thôi mà, có gì mà ghê gớm, đặt thức ăn ở ngoài thì cũng có người tới giao vậy, cảm động cái gì, khốn kiếp.
Thẩm Du nghĩ như vậy, nhân lúc trời tối, cậu xuống lầu đưa gào mên tới phòng bảo vệ, dặn dò một tiếng với bảo vệ, tiện tay nhét thêm tiền boa nói: “Sáng sớm ngày mai có người họ Cố tới, ông trả cho anh ta giùm.”
Không tiếp tục liên lạc nữa, đừng tiếp tục dính tới hắn nữa.
Não và tim Thẩm Du nhắc nhở cậu.
Bảo vệ nói: “Được rồi cậu Thẩm, nhưng sáng sớm mai không phải tôi trực ban, lúc tôi giao ca với Tiểu Ngô sẽ dặn cậu ta.”
Thẩm Du gật đầu, đi về.
Cùng lúc đó, Cố Lai trắng đêm chưa ngủ, dựa vào giáo trình trong di động vừa học cách làm vài món ăn sáng, như thường lệ hắn chia làm hai phần, một phần cho Ngu Hề, một phần khác để cho Thẩm Du. Hắn lái xe tới công trường ghé phòng bảo vệ, cầm gào mên màu lam nhạt về, đưa gào mên giữ nhiệt màu trắng, rồi nhắn tin cho Thẩm Du: 【 Điểm tâm ở phòng bảo vệ, nhớ xuống lấy. 】
“Phiền quá.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT