Gần đây, trời đổ một cơn mưa, những chiếc lá hiếm hoi còn sót lại trên cây cũng rơi xuống hết, phủ từng lớp dầy trên đất. Nhìn từ xa đường xi măng lành lạnh chỉ thấy một màu vàng óng, vừa có cây bạch quả, vừa có cây ngô đồng, đạp lên tạo thành âm thanh chát chúa, nhưng bởi vì ngâm trong mưa, nên cũng mang theo âm thanh của nước.
Cũng gần cuối năm, một vài việc vặt vãnh cũng phải bắt đầu lục tục kết thúc. Hôm qua Thẩm Du ở công ty làm ca đêm, sáng sớm mới về nhà. Trước đây thức đêm là chuyện bình thường, mà khoảng thời gian gần đây cậu làm việc và nghỉ ngơi tương đối có quy luật, khó tránh khỏi mà có chút không quen.
Chỗ bên cạnh tài xế có một cái hộp màu đen tinh xảo, Thẩm Du với tay tới lấy, sau đó mở cửa xe xuống xe, cúi đầu nhìn thời gian, cũng không biết Cố Lai đã thức chưa.
Bây giờ là năm giờ sáng, theo lý mà nói thì hành lang đáng lẽ phải yên lặng. Kết quả Thẩm Du mới rời thang máy đã nghe thấy tiếng một đôi nam nữ cãi vã, nói là tranh cãi ầm ĩ cũng không đúng, bởi vì giọng của hai người khá bình tĩnh, chỉ là trong lời nói mang sự sắc bén không giấu nổi.
Giọng nữ nghe rất quen, lời ít ý nhiều, chỉ hai chữ: “Chia tay.”
Thanh niên kia cũng không ồn ào, nói chuyện lễ độ, nghe giống phong cách Cố Lai: “Đương nhiên là được, đây là quyền lợi mà em nên có. Nếu chia tay trước, vui lòng trả anh tấm thẻ VIP K&E cao cấp, ngoài ra còn có ba cái túi xách bằng da phiên bản giới hạn, hai cái váy dạ tiệc cao cấp, một dây chuyền Cartier hoa hồng nạm kim cương, một bộ hộp quà tặng son môi, anh cũng sẽ hủy bỏ chuyến đi chơi bảy ngày ở Pháp…”
Thẩm Du nghe thấy một tiếng giày cao gót giẫm lên đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT