Ký ức tràn vào đầu óc, tôi trào phúng cười: "Úi, tôi còn tưởng là ai, hoá ra là đại sư Trang, kẻ đã từng muốn gia nhập sư môn tôi vào mấy năm trước nhưng lại bị thầy tôi dùng lý do phẩm hạnh không đàng hoàng để đuổi đi."

"Mấy năm không gặp, ai ngờ không đi theo đường ngay nẻo phải, lại đi học những thứ tà ma ngoại đạo ha?"

Đại sư Trang cười lạnh lùng: "Do thầy mày có mắt không tròng thôi! Tao có thiên phú thế mà ông ta không chịu, lại chịu đồ vô dụng như mày kìa!"

Haizz, tên này, mắng thầy tôi thì thôi đi, còn mắng cả tôi nữa chứ.

"Chỉ cần tao luyện hoá hết ba hồn bảy vía của mày, thì thực lực của tao sẽ tăng lên nhiều lắm, đến lúc đó tao sẽ khiến ông ta phải hối hận vì ngày trước đã không chọn tao!"

Gã cười khặc khặc: "Ông ta giấu mày kỹ thiệt đó, mệnh Thái Âm đồ ha."

Úi? Bị phát hiện rồi à? Tôi sờ mũi: "Vậy thì sao, việc này đâu thể trách thầy tôi được, mệnh này bổ tà vật quá mà. Sao thầy tôi dám phơi bày miếng bánh thơm ngon này ra ngoài được chứ?"

Bây giờ tôi hai mươi rồi, mệnh cũng ổn định hơn nên thầy mới dám để tôi xuống núi rèn luyện. Có lẽ năm đó tên này nhìn thấy tôi thì ngấp nghé đã lâu, rồi nhân lúc tôi xuống núi mới bày mưu tính kế. An Lệ Na bị đại sư Trang điều khiển, ngã xuống một bên, còn Kuman Thong kia chìm trong âm khí, hai mắt đỏ chót.

Đại sư Trang chỉ vào tôi và nói: "Đừng nhiều lời, bé cưng ơi, giết nó xong tao sẽ trả mẹ lại cho mày, đến lúc đó mày muốn làm gì mẹ mày cũng được hết, tao sẽ không ngăn cản."

"Mẹ! Ông trả mẹ cho tôi!" Kuman Thong cáu kỉnh la lên rồi nhào về phía tôi.

Tôi mắng thầm một tiếng, bắt đầu đấu với nó. Nó bị tên kia đánh thức bản tính xấu xa nên tưởng tôi là trở ngại khiến nó không giết được An Lệ Na, trông móng vuốt và răng nanh sắc nhọn kia là biết nó khó xử lý đến cỡ nào.

Cửa địa ngục sắp mở ra, âm khí giữa đất trời dần dần dày đặc hơn. Kuman Thong chịu ảnh hưởng, thực lực tăng vọt lên, những đòn đánh của nó càng xảo trá và ác liệt hơn nhiều.

Tôi liếc nhìn chung quanh, đột nhiên nhìn thấy đại sư Trang đang bày trận pháp ở cạnh An Lệ Na hòng mở ra cửa âm dương. Đã 11:30 rồi! Ven bờ sông đã có mấy bóng quỷ bò lên, càng ngày càng nhiều quỷ bò lên từ đáy sông. Nếu cứ tiếp tục như vậy, đợi đến khi âm khí nồng nặc nhất và cửa địa ngục mở ra, trăm vạn quỷ sẽ xuất hiện, mọi người ở thành phố Giang sẽ gặp nguy hiểm mất!

Tôi dán một lá bùa sấm sét lên người Kuman Thong, để dẫn một tia sét trời đánh lên người nó, khiến nó văng xa năm mét, nó đau đớn kêu la.

Thừa dịp này, tôi vội vã chạy đến ngăn lại đại sư Trang vì đã đoán được mục đích của hắn, rõ ràng hắn đang muốn mở ra cửa địa ngục sớm hơn!
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play