Thấy sư phó còn muốn tranh luận, Quý Trường Anh ngắt lời ông ấy: "Đồ ăn chính là đồ ăn! Dù có làm bằng vàng thì cũng chỉ là đồ ăn, nếu thế thì hương vị phải được đặt lên đầu tiên, ông nếm thử xem mùi vị này có ngon không?"
"Tôi không quan tâm ngày xưa ông đi theo Kim Tiền Thụ làm bánh theo quan niệm nào, nhưng đã ở chỗ tôi thì khi làm bánh phải có tiêu chuẩn nên có của thợ làm bánh. Nhà hàng này có phát triển thịnh vượng hay không còn phải dựa vào bánh ngọt phụ trợ, không phải là việc mà ông nên quan tâm!"
Thợ làm bánh không phục, ông ấy cầm một miếng bánh ngọt lên ăn thử rồi bướng bỉnh nhìn nàng, nói: "Tôi thấy mùi vị khá ngon mà!"
Quý Trường Anh nhíu mày: "Thấy chưa? Món do chính ông làm ra mà còn không dám nói nó ăn ngon."
Vương Phú Quý lẳng lặng cầm một miếng bánh lên ăn thử, nói thế nào nhỉ, hương vị vẫn là hương vị đó, thật sự không thể nói là ngon hay không: "Cũng tạm được. Cái này mạnh hơn một chút so với phần đa các loại bánh ngọt trên thị trường, chẳng qua hơi ngọt quá, để sau này ông ấy cho ít đường hơn là được."
Thấy hai người này vẫn chưa hiểu ý mình, Quý Trường Anh trợn mắt, sau đó đi thẳng vào bếp.
Không biết nàng định làm gì nên cả đám người đều đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT