Vẻ mặt Mạc Hữu xoắn xuýt quá rõ ràng, Quý Trường Anh muốn làm như không thấy thì cũng không được.
"Người kia thực sự không phải Lưu Thụ Căn, trên mặt đeo da người đã ngâm qua dược thủ, có thể là Lưu Thụ Căn chân chính đã sớm chết."
Mạc Hữu cảm thấy trái tim trong người rơi xuống, cũng không biết là nên vui, hay nên buồn.
Trên mặt có chút trống rỗng, hắn ta cảm thấy mình làm việc mấy năm nay có chút nực cười.
Hắn ta đã giúp những kẻ bất lương nhiều năm như vậy, vốn cho là mình giữ lời hứa trọng tình nghĩa, nhưng bây giờ thì sao?
Mạc Hữu có chút khàn giọng: "Thụ Căn, xảy ra chuyện lúc nào?"
Quý Trường Anh mở tay ra: "Ngươi còn không biết bằng hữu của mình thì sao ta có thể biết được?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT