"Cái gì không biết mà còn ở đây bày đặt xoi mói chỉ bảo đủ kiểu, thôi cút đi."
Bình Vương không kiên nhẫn mà khoát khoát tay, bảo hắn ta lui ra.
Lần đầu tiên hắn ta bị người ta chỉ thẳng vào múi mà mắng hắn ta dựa vào mối quan hệ với cô cô mới có thể leo lên, hắn ta tức giận đến mức mặt đỏ phừng phừng: "Thôi Hạo ta đường đường chính chính học tập gian khổ hơn mười năm, thông qua thu cử chính thức mới được nhận vào Hàn Lâm Viện, lại trải qua mười năm làm việc chăm chỉ nữa mới có thể đi đến ngày hôm nay, ta tuyệt đối không thể chịu sự nhục nhã này. Hôm nay các ngươi phải nói rõ ràng cho ta."
Cảm xúc của hắn ta đang không bình tĩnh cho nên âm thanh vô cùng chói tai khó nghe.
Quý Trường Anh cảm giác như có ruồi bọ đang vo ve bên tai mình, nàng mở mắt ra, nhìn thẳng vào Thôi Hạo đang đứng ở giữa: "Ồn ào!"
Thôi Hạo nghe thế thì tức giận mà quay người lại, phải hiện có người người lẫn vào trong này, hắn ta lập tức chỉ trích Bình Vương: "Thật vô lý!"
"Ta cũng không biết phòng ngự của phủ nha Lương Châu đã đến nông nỗi như vậy, khu vực quan trọng trong nha môn mà lại để cho người ngoài ngồi nghe một cách quang minh chính đại như vậy?!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play