Giang Thần không ngờ mình là một Alpha mạnh mẽ, mà bây giờ lại yếu đuối chẳng khác gì một Omega, nhưng sao Lâm Mặc là một Omega mà cậu ấy lại giống như một Alpha vậy.
Giang Thần không tin Lâm Mặc là một Alpha, nhìn cậu mỏng manh yếu đuối như vậy sao có thể là Alpha chứ, chắc chắn là một Omega.
Giang Thần :
__ Tiểu Mặc em đang làm gì vậy
Lâm Mặc :
__ Học trưởng bác sĩ nói bệnh của anh đã đỡ nhiều rồi hôm nay có thể xuất viện
Giang Thần :
__ Thật sao
Lâm Mặc :
__ Thật
Lâm Mặc làm thủ tục xuất viện cho Giang Thần, nhớ lại khi trước nghe tiếng đàn của Giang Thần, cậu đã phải lòng anh, sau đó cậu cất tiếng hát.
Lúc đó Giang Thần đã rất ngạc nhiên, nhưng anh giờ nhớ lại phải chăng giọng hát đó là của Lâm Mặc.
Giang Thần:
__ Tiểu Mặc hôm đó có phải là em hát theo nhạc của anh không
Lâm Mặc :
__ Anh biết là em sao
Giang Thần :
__ Thì ra là em, em biết không anh đã tìm em bao nhiêu năm rồi
Lâm Mặc :
__ Anh tìm em sao
Lâm Mặc không ngờ chỉ vì giọng hát của mình khi đó mà khiến anh đi tìm mình.
Lâm Mặc :
__ Anh Thần em có thể gọi anh như vậy không
Giang Thần :
__ Được chứ anh gọi em là Tiểu Mặc
Lâm Mặc là một Enigma bây giờ lại vì một Alpha, mà giả làm một Omega, cậu cũng muốn nói cho anh lắm, nhưng mà chuyện này cậu đành phải giấu, đợi đến lúc thích hợp cậu sẽ nói cho anh.