Sau khi Lâm Mặc đưa Giang Thần đi, Hứa Tiểu Quỳnh bị tổn thương tuyến thể,cô ta hận Lâm Mặc vì cậu lừa cô ta còn cướp đi người của cô ta.
Nhưng cô ta dù có hận Lâm Mặc đến đâu cũng không làm gì được cậu, lúc này Lâm Mặc đang chăm sóc cho Giang Thần.
Lâm Mặc :
__ Tiểu Vương anh ấy thế nào rồi
Tiểu Vương :..
__ Cũng may tuyến thể không bị thương nhưng mà gân tay của cậu ấy bị cắt đứt
Lâm Mặc :
__ Gân tay bị cắt đứt
Tiểu Vương :
__ Phải còn nữa cậu ấy có vẻ bị ảnh hưởng đến tâm lý
Lâm Mặc :
__ Được rồi để tôi chăm sóc cho anh ấy cậu về trước đi
Sau khi nghe mọi chuyện xảy ra với Giang Thần, Lâm Mặc cảm thấy mình càng phải bảo vệ tốt cho Giang Thần, sau khi Giang Thần tỉnh lại thấy một Omega bên cạnh mình, Omega này có một mùi hương rất thơm, hương bạc hà
Giang Thần :
__ Là cậu cứu tôi sao
Lâm Mặc :
__ Học trưởng anh không nhận ra em sao
Giang Thần:
__ Cậu là
Lâm Mặc :
__ Em là Lâm Mặc anh có nhớ chúng ta có lời hẹn ước không
Giang Thần:
__ Thì ra là em nhưng mà Tiểu Mặc này em không thấy mình có tin tức tố rất dễ chịu à
Lâm Mặc :
__ Anh ngửi được sao
Giang Thần :
__ Anh đương nhiên là ngửi được rồi
Tin tức tố của Enigma, vậy mà anh ấy có thể ngửi được, nếu đã như vậy cậu chỉ cần tỏa ra mùi bạc hà thôi.
Vậy là mục tiêu của cậu bước đầu đã hoàn thành, cậu sẽ từng bước, từng bước cùng anh vượt qua giai đoạn khó khăn.
Giang Thần mỗi tối đều mơ thấy ác mộng, trước đây anh là thiên tài âm nhạc, nhưng Hứa Tiểu Quỳnh đã hủy hoại anh, bây giờ có Lâm Mặc ở bên cạnh, mỗi lần ngửi thấy mùi tin tức tố của Lâm Mặc anh lại cảm thấy thật dễ chịu.
Lâm Mặc :
__ Giang học trưởng anh không thấy mùi hương bạc hà của em rất hăng rất cay sao
Giang Thần:
__ Không có đâu mùi bạc hà của em rất dễ chịu
Cứ thế Lâm Mặc dùng tin tức tố của mình để trấn an Giang Thần, nhưng Giang Thần không ngờ mình lại có ngày phụ thuộc vào tin tức tố của Lâm Mặc, Giang Thần vẫn cứ nghĩ Lâm Mặc là Omega mà không biết mình đã bị một tên sói con lừa