Phương thị nhấp một ngụm trà, gật đầu than:
“Không sai. Nếu bọn họ dám tới nữa, ta liền cầm cây cán bột đuổi cho chạy mất dép, xem thử còn dám tới nữa không.
Con nhìn đi, khắp đất toàn là vỏ trái cây, giấy gói kẹo. Mấy chục năm rồi mà cái nết hỗn hào không sửa, dạy dỗ ra một lũ con cháu không biết phép tắc. Con xem kìa, đĩa hạt dưa, kẹo, tùng tử đều bị đứa nhỏ nhà họ phá tan nát.”
Ăn thì thôi đi, lại còn ra sức nhét vào túi.
Đã thế còn làm rơi rớt tứ tung, đầy cả giường lẫn bàn.
Nhìn mà Phương thị vừa bực vừa tức.
Vừa nói, bà vừa nhặt lại những hạt tùng tử rơi trên bàn giường, gom lại vào đĩa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT