Chỉ tiếc, khi năm xưa Phương Đại Lâm cự tuyệt việc giúp Thành Chí chữa chân, thì trong lòng Phương thị cũng đã đoạn tuyệt nốt tia huyết mạch và kỳ vọng cuối cùng với nhà ấy.
Bà vĩnh viễn không quên được cảm giác tuyệt vọng và nhục nhã khi bị đuổi ra khỏi nhà trong giá lạnh cùng Hoàng thị.
Từ ấy về sau, hai nhà không còn qua lại, coi như người dưng nước lã.
Hôm nay bọn họ lại dám đến mượn bạc, thật đúng là ứng với câu: Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây – kẻ nghèo chẳng cố định, người có phúc cũng chẳng lâu bền – không ai nên khinh thường ai.
Liếc nhìn mấy đứa nhỏ đang chơi pháo trước sân, Phương thị lạnh giọng nói:
“Lời nên nói ta cũng đã nói rồi, nhà ta các người cũng xem đủ rồi, ta sẽ không giữ lại nữa.”
Có bọn họ ở đây, dẫu là Dạ Lan hay Khải Minh cũng khó mà vào trong nhà nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT