Tống Hoài Chiêu hất mặt đi, giọng khàn khàn sau một đêm hành hạ: “Anh nghĩ rằng giam cầm tôi là có thể giữ được tôi sao?”
Lục Cẩn Ngôn nhếch môi, đặt điếu thuốc xuống, ngón tay thon dài vuốt nhẹ qua vết đỏ trên cổ hắn, ánh mắt như có lửa: “Chỉ cần tôi muốn, em vĩnh viễn không trốn thoát được.”
Tống Hoài Chiêu cười lạnh: “Anh tự tin quá rồi.”
Lục Cẩn Ngôn không tức giận, chỉ cúi người áp sát, giọng nói dịu dàng nhưng đầy nguy hiểm: “Vậy để xem, lần này em có chạy được không.”
Hắn đứng dậy, chỉnh lại cổ áo, ánh mắt lạnh lùng quét qua Tống Hoài Chiêu một lượt rồi ra lệnh: “Từ giờ trở đi, em không có tư cách rời khỏi nơi này. Đừng phí sức vô ích.”
Cánh cửa phòng đóng sầm lại, để lại Tống Hoài Chiêu siết chặt chăn, đôi mắt lóe lên tia kiên quyết. Lục Cẩn Ngôn, tôi sẽ không để anh dễ dàng thắng đâu.
Lục Cẩn Ngôn quyết định lui về phía sau, chỉ bảo vệ Tống Hoài Chiêu trong âm thầm. Nhưng rồi một ngày, Tống Hoài Chiêu gặp nguy hiểm, suýt bị hãm hại trong một vụ ám sát nhắm vào công ty của cậu. Lục Cẩn Ngôn không màng tất cả, lao đến chắn trước mặt Tống Hoài Chiêu, hứng trọn một nhát dao chí mạng.
Máu thấm đỏ cả vạt áo, hắn cười nhẹ, giọng khàn khàn nói: “Anh chưa từng muốn giam cậu bên cạnh... chỉ là không biết cách yêu thương cậu đúng đắn.”
Nhìn hắn gục ngã, Tống Hoài Chiêu bàng hoàng, nước mắt chảy dài. Khi đối diện với nguy cơ mất đi người đàn ông này mãi mãi, cậu mới nhận ra trái tim mình chưa từng rời xa Lục Cẩn Ngôn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play