“Chắc hắn cũng mệt rồi nhỉ? Từ chỗ này chuyển sang chỗ khác, đều là những nơi hoàn toàn xa lạ, mọi thứ phải bắt đầu lại từ đầu. Hắn thì sức đâu mà chịu nổi. Gan hắn không tốt, phổi không tốt, hình như dạ dày cũng chẳng ra gì. Ngày nào cũng phải uống thuốc, vốn cũng chẳng sống được bao lâu nữa. Nói gì thì nói, loại người giết cả người già, trẻ nhỏ như hắn, chết thì cứ chết thôi. Chết rồi là xong, chết là tốt! Đỡ để các người bắt lại, phí cơm phí gạo, còn phải tốn công xét xử. Cái thứ chó chết ấy, chết rồi còn khiến tôi bị liên luỵ, đồ khốn!”
Mắng chửi xong, Mẫn Gia Điệp như cạn sức, im lặng một hồi.
Chúc Khang đúng lúc đẩy cửa bước vào, cúi xuống nói nhỏ bên tai Triệu Hướng Vãn: “Đã liên lạc được với Kiều Hồng Ngọc, bà ấy nói sẽ lập tức mua vé đến đây, ngày mai chắc chắn có mặt ở thành phố Dao.”
Triệu Hướng Vãn hạ giọng hỏi: “Kiều Hồng Ngọc phản ứng thế nào?”
Chúc Khang không trả lời ngay, mà nhìn về phía Mẫn Gia Điệp.
Mẫn Gia Điệp lạnh lùng cười, bĩu môi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT