Tạ Tiêm Vân sợ hãi đến hồn bay phách lạc, không dám cử động, một lúc lâu mới run rẩy hỏi: “Chuyện, chuyện gì vậy?”
Thịnh Tái Trung bước đến trước mặt bà, ngồi xuống, ôm lấy eo bà, vùi đầu vào lòng bà, vừa khóc vừa nói rằng cậu lỡ tay đánh chết bố, cậu rất sợ, sợ đến chết.
Thế là có cảnh Tạ Tiêm Vân chuẩn bị thay con trai gánh tội, rồi Thịnh Tái Thiên lại ra thay mẹ gánh tội.
Nghe đến đây, Triệu Hướng Vãn bắt đầu hỏi chi tiết: “Thịnh Tái Trung có nói với bà, tại sao lại xảy ra tranh cãi với Thịnh Thừa Hạo không?”
Tạ Tiêm Vân trả lời: “Cụ thể thì không nói, chỉ bảo là vấn đề công việc, do không lấy được bằng sáng chế, Thịnh Thừa Hạo liên tục trách móc Tiểu Trung, nói cậu ấy không chú tâm vào công việc, đổ lỗi cho cậu ấy làm hỏng việc. Mấy chuyện đó, tôi cũng không hiểu lắm. Sau đó ông ấy lại mắng thêm vài câu, Tiểu Trung giận quá nên lỡ tay đánh chết ông ấy.”
Khi nhắc đến Thịnh Thừa Hạo, Tạ Tiêm Vân gọi thẳng cả họ tên. Nhưng khi nói đến Thịnh Tái Trung, bà lại thân thiết gọi Tiểu Trung, Tiểu Trung.
Cuộc hôn nhân vốn đã được tính toán từ trước, trải qua bao năm bị bạo hành gia đình, chút tình cảm còn sót lại từ lâu đã bị bào mòn không còn nữa. Còn đứa con được sinh ra sau khi bà bị cưỡng bức, vì kẻ khởi xướng bị xử bắn nên Tạ Tiêm Vân cảm thấy áy náy và yêu thương đứa con ấy sâu sắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT