[Mình đập ông ta mấy cái? Đều quên hết rồi.]
[Cái lão già đó, dám coi thường sự tồn tại của mình, mình sẽ để ông ta đi chết!]
Triệu Hướng Vãn nhìn anh ta một cái thật sâu.
Rõ ràng là một khuôn mặt vui vẻ vô hại như vậy, cười một cái là lộ ra chiếc răng khểnh, thế nhưng sao lòng dạ lại rắn rết đến thế này?
Đây chính là loại sói mắt trắng vong ân bội nghĩa đó sao?
Mặc dù Thịnh Thừa Hạo đối xử không được tính là thân cận với anh ta, nhưng cũng không phải không cho anh ta cái ăn cái mặc, cho anh ta đi học, thậm chí ông ta còn đưa anh ta tới công ty, tay chỉ tay dạy anh ta cách quản lý, lại đưa toàn bộ nhân viên giao cho anh ta, tín nhiệm đến như vậy chẳng lẽ lại không đủ để xóa bỏ khinh thường và thiên vị hay sao?
Sau khi quan sát xong hiện trường và xác định xong vài điểm mấu chốt, Triệu Hướng Vãn nói với Thịnh Tái Trung: “Phiền anh gọi bà Tạ Tiêm Vân, chúng tôi có vài lời muốn hỏi bà ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT