Triệu Hướng Vãn nghe xong nguyên nhân thì lạnh lùng nói: “Không được chà đạp luật pháp, không được xúc phạm công lý! Khi cảnh sát chúng tôi giải quyết một vụ án, thứ chúng tôi mong muốn không phải là có người nhận tội, mà là chân tướng. Thịnh Tái Thiên, cậu lừa dối cảnh sát phá án, bao che cho hung thủ giết người, cậu cho rằng cảnh sát chúng tôi đều là lũ ngốc đúng không?”
Thịnh Tái Thiên nghe được lời Triệu Hướng Vãn nói thì vội vàng khoát tay: “Không không không, không phải em muốn chà đạp luật pháp, càng không dám khinh thường chính nghĩa, em nào dám coi mọi người là lũ ngốc, em… Em chỉ là tự thú thôi.”
Triệu Hướng Vãn cười lạnh một tiếng, nhìn chăm chú vào đôi mắt của Thịnh Tái Thiên: “Thịnh Tái Thiên, yêu cầu cậu nói thật cho chúng tôi biết, còn về việc đúng hay sai, phải dùng những biện pháp trừng phạt thế nào thì tất cả sẽ được giao cho luật pháp phán quyết.”
Thịnh Tái Thiên không dám đối mắt với Triệu Hướng Vãn, ánh mắt cậu ấy lóe lên, nội tâm là một trận đấu tranh tư tưởng kịch liệt.
[Cha chết rồi, ông ấy đối xử với mình tốt như vậy, mình phải thừa nhận mình đã giết cha hay sao?]
[Nhưng nếu như mình không nhận thì mẹ sẽ phải ngồi tù. Mặc dù nhất định là mẹ ngộ sát*, nhưng vẫn phải ngồi tù. Sức khỏe mẹ kém như vậy thì làm sao chịu nổi?]
*Ngộ sát: lỡ tay làm chết người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play