Một câu “ăn thịt cháu” đã thành công khiến lông tơ trên cánh tay Triệu Hướng Vãn dựng lên lần nữa.
Hà Minh Ngọc thấy sắc mặt Triệu Hướng Vãn trầm xuống, lập tức hỏi tiếp: “Bà chủ, thật sự mỗi năm chồng của Cố Văn Kiều đều cùng cô ấy đi tảo mộ và hỏi thăm tiến trình vụ án sao ạ?”
Hồ Ái Ngọc thở dài: “Không chỉ mỗi năm một lần, mà mỗi tháng một lần, Cố Văn Kiều đều đến đồn cảnh sát hỏi thăm tiến trình vụ án. Điều này là cô nghe mấy người trong bệnh viện bàn tán đấy, bọn họ đều thấy xúc động bởi sự cố chấp của Cố Văn Kiều, nói ai làm chồng con bé cũng không dễ dàng. Các cháu nghĩ thử xem, cho dù có sống tốt thế nào, nhưng lại nghĩ tới vụ án cả ngày lẫn đêm như thế, chẳng lẽ nửa đêm không gặp ác mộng sao?”
Việc kinh doanh của quán cơm nhỏ rất tốt, có không ít bác sĩ trong bệnh viện đều sẽ tới quán cơm này để dùng cơm, trò chuyện, bàn tán không ít. Đối với chuyện nhà của Cố Văn Kiều, cũng có không ít người bàn tán sau lưng.
Triệu Hướng Vãn hỏi: “Bà chủ, đồng nghiệp của Cố Văn Kiều có thảo luận về việc cô ấy bị chồng bạo hành không ạ? Cô nói xem có kỳ lạ không chứ, một người đàn ông đánh vợ, lại cùng cô ấy đến đồn cảnh sát vào mỗi tháng để hỏi thăm về tiến trình của vụ án sao?”
Hồ Ái Ngọc vừa nghe tới chữ bạo hành, sắc mặt lập tức thay đổi: “Đánh vợ á? Nếu như chồng của Cố Văn Kiều thường xuyên đánh đập con bé, thế thì cậu ta không đáng là đàn ông! Cố Văn Kiều đã rất đáng thương rồi, thế mà tên đó còn đánh con bé sao? Cô khinh nhé! Hai cháu là cảnh sát đúng không? Thế thì mau bắt tên đó lại đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play