Chu Như Lan mỉm cười với Liễu Phúc Muội: "Chào dì, dì là mẹ ruột của em trai con phải không ạ?"
Chu Như Lan có dáng người cao ráo, mặt mày thanh tú, mặc áo sơ mi ngắn tay màu be và quần dài màu xanh quân đội. Dù tay phải bị băng bó, cũng khó che giấu được khí chất anh dũng và tao nhã của cô ấy.
Tính tình Liễu Phúc Muội ngay thẳng, không sợ người ác, nhưng không chịu nổi lòng tốt. Thấy cô gái thành phố xuất sắc như vậy đối với mình khiêm tốn lễ độ, còn gọi bà bằng một tiếng “dì” đầy kính trọng, Liễu Phúc Muội mất đi vẻ dữ tợn lúc nãy với Vũ Kiến Thiết, đứng dậy nói: "Con, chào con, dì là Liễu Phúc Muội. Nhị Mao nhà dì là em trai con sao? Con là con gái của lãnh đạo Vũ à?"
Chu Như Lan gật đầu, tay phải bị băng bó khó cử động, cô ấy liền đưa tay trái ra nhẹ nhàng đỡ Liễu Phúc Muội một cái, mỉm cười nói: "Chào dì, con là Chu Như Lan."
Liễu Phúc Muội sững lại, Chu? Con gái của Vũ Kiến Thiết không mang họ Vũ sai? Bà ta không rõ tình hình, chỉ cười gượng gật đầu: "Chào, chào." Rồi vội kéo Mạnh Điền Sinh đứng dậy: "Đây là con trai lớn của dì, là anh em sinh đôi với Nhị Mao. Hồi nhỏ hai đứa giống nhau như đúc. Nhiều năm không gặp, không biết Nhị Mao có cao hơn không? Có thay đổi nhiều không?"
Mạnh Điền Sinh có ấn tượng khá tốt với Chu Như Lan dịu dàng này, nhưng vì giọng địa phương của cậu ấy hơi nặng, lại mới đến thành phố Tinh, không dám nói lung tung, chỉ cúi đầu gọi một tiếng: "Chị."
Chu Như Lan chăm chú nhìn Mạnh Điền Sinh, trên gương mặt đen gầy của cậu ấy không hề có nét nào giống với Vũ Như Liệt. Nói rằng cậu ấy và Vũ Như Liệt là anh em sinh đôi ư? Ai mà tin được chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play