Triệu Hướng Vãn hỏi lại: “Chuyện này cậu phải đến tìm ba cậu chứ, tìm tôi làm gì?” Muốn cởi chuông phải tìm người buộc chuông, nếu như Vũ Kiến Thiết và Chu Như Lan đánh cược với nhau, vậy thì chỉ có Vũ Kiến Thiết mới quyết định được có cần phải thực hiện lời hứa cá cược hay không.
Mặt Vũ Như Hân lộ vẻ xấu hổ: “Tôi, tôi sợ ba tôi. Cậu có thể cùng tôi đi gặp ba được không?”
Triệu Hướng Vãn có hơi sửng sốt, đó là phó cục trưởng Vũ đấy. Sao Vũ Như Hân lại dám để cô nhúng tay vào mâu thuẫn của gia đình bọn họ chứ? Không sợ việc xấu trong nhà truyền ra ngoài sao? Cũng không lo lắng phó cục trưởng Vũ sẽ gây bất lợi cho bản thân cô ta sao?
Vũ Như Hân vội vàng giải thích: “Cậu chỉ cần đi xem một chút thôi, chỉ cần nhìn một chút thôi có được không? Không phải cậu học về vi biểu tình hành vi sao? Cậu giúp tôi xem thử xem ba tôi có thật lòng muốn chị tôi rời khỏi thành phố Tinh không.”
Triệu Hướng Vãn nhướng nhướng mày: “Ba cậu mà muốn giữ chị cậu ở lại thì có đến một trăm cách.” Đánh cược tính là gì chứ? Hơn nữa giữa ba và con gái nào có chuyện nhận thua. Cho dù Chu Như Lan soạn báo cáo xin thuyên chuyển, Vũ Kiến Thiết cũng có thể cho người bác bỏ, trừ phi… đây chính là kết quả mà Vũ Kiến Thiết mong muốn.
Vũ Như Hân cảm thấy trong lòng khó chịu: “Thế nhưng, tôi không muốn để chị tôi đi. Không có lý do gì để chị ấy đi vào lúc này cả, mẹ tôi vẫn còn chưa tình lại, chị ấy không thể đi được.”
Triệu Hướng Vãn vô cùng bình tĩnh: “Cậu không muốn vậy thì chủ động đi tìm cơ hội đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play