Vũ Như Hân thấy cô ấy đã quyết như vậy, gấp tới mức vội vàng nhìn xung quanh, cô ta đột nhiên nghĩ tới điều gì đó: “Chị, chị trông mẹ nhé, em ra ngoài một chút, chị chờ em về nha.” Nói xong, cô ta nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh như một cơn gió.
Bây giờ Vũ Như Hân chỉ có một suy nghĩ: Phải để chị gái ở lại.
Chỉ cần nghĩ tới việc mấy tháng nữa Chu Như Lan phải tới một nơi nguy hiểm như thế, nỗi sợ như nước thuỷ triều nuốt chửng lấy Vũ Như Hân.
Cảnh sát phòng chống ma tuý ở vùng biên giới đều là những chiến sĩ đi trên lưỡi dao!
Cho dù là một người đàn ông mạnh mẽ, cứng rắn cũng phải chịu đựng sự cô đơn, gian khổ và nguy hiểm mà người thường khó chịu đựng nổi, huống chi là một người phụ nữ yếu đuối, trầm tính như Chu Như Lan.
Ba của Chu Như Lan chính là một cảnh sát phòng chống ma tuý, là một anh hùng đã hi sinh vì nhiệm vụ.
Tuy nói như thế là đang kế nghiệp ba mình, tuy nói là vinh dự lớn lao, thế nhưng xét về mặt tình cảm, Vũ Như Hân không cách nào chấp nhận nổi. Cô ta thừa nhận bản thân ích kỷ, thừa nhận bản thân nhát gan, thế nhưng cô ta không muốn lúc này Chu Như Lan phải rời đi theo cách này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play