Triệu Hướng Vãn cụp mắt xuống, dịu giọng, bộc lộ chút ngây thơ như một cô bé, mỉm cười nói: “Tôi có một bí mật, muốn đổi lấy một bí mật của anh, được không?”
Hùng Thành Phong có chút hứng thú, hơi ngả người về phía trước.
[Con nhóc này chẳng hiểu gì, cũng có thể làm cảnh sát sao? Cảnh sát bây giờ đúng là ai cũng nhận vào đội. Còn đòi đổi bí mật? Cô ta nghĩ đây là trò chơi à.]
Triệu Hướng Vãn không để ý đến sự im lặng của hắn ta, tiếp tục nói: “Trong quá trình điều tra vụ mất tích của Trạm Hiểu Lan, tôi đã tìm hiểu rất kỹ về quá khứ của cô ấy từ dì Trạm Bình. Anh có biết không? Hiểu Lan từng bị lừa, sau đó đã mang thai. Đứa trẻ đó, chắc là của anh nhỉ?”
Mặt Hùng Thành Phong giật giật, mắt hắn ta lập tức đỏ bừng lên.
[Chết tiệt, đứa con đó là giống nòi duy nhất của mình, vậy mà cô ta lại dám phá nó! Thân thể mình khỏe mạnh, cường tráng, lên giường với hơn hai mươi người phụ nữ, mà chẳng ai mang thai. Ban đầu mình nghĩ chắc là mấy cô ả đó đã uống thuốc tránh thai, nhưng sau khi cha mình chết, mẹ mình đã khóc lóc van xin mình phải sinh con, nên mình đã quyết định lấy vợ. Mình cưới một cô gái trẻ ở quê, sống với nhau nửa năm mà chẳng có mống nào! Mình lại tìm đến một góa phụ đã sinh hai con trai, nhưng vẫn không có!
Mẹ mình thấy không ổn, khóc lóc cầu xin mình đừng để nhà họ Hùng tuyệt tự. Hết cách, mình đành đến bệnh viện lớn trong tỉnh kiểm tra, chết tiệt, bị yếu tinh trùng bẩm sinh! Khó có khả năng làm phụ nữ mang thai. Lúc đó mình hối hận… hối đến xanh ruột. Biết thế mình đã cố gắng dỗ Hiểu Lan, để cô ta sinh con rồi mới bỏ cũng được, sao lúc đó còn trẻ mà khờ dại quá!]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT