Cố Chi Quang đọc tiểu thuyết cũng thấy nhiều rồi, một khi đã nảy sinh nghi ngờ thì sẽ theo đúng một con đường đó: “Đầu độc ấy, đầu độc sẽ không phát hiện ra vết máu, cũng không có dấu vết đánh nhau gì.”
Triệu Hướng Vãn: “Loại độc nào mà có thể không màu, không vị, không để lại dấu vết? Chắc hẳn người của đồn cảnh sát đều đã đến thu thập dấu vết ở mấy dụng cụ, ly nước từ phòng bếp và phòng khách rồi đúng không? Nếu bọn họ có thể loại bỏ động cơ gây án của Trạm Bình, vậy thì phải tin tưởng cảnh sát.”
Cố Chi Quang lại rất cố chấp: “Nếu như đầu độc thế thì bà ta đã rửa sạch từ trước, chắc chắn cảnh sát sẽ không điều tra ra được.”
“Thế thi thể được xử lý thế nào?”
Cố Chi Quang nói ra phán đoán của mình: “Phần sân kia có thể dùng để chôn thi thể, Trạm Bình có thể chờ tới buổi tối rồi ra đó âm thầm đào hố, chôn xác xuống dưới, rồi trồng thêm ít cây hoa lên trên, thế thì người không biết quỷ không hay.”
Trán Giả Tuấn Nam toát mồ hôi hột, tròng kính cũng bắt đầu mờ đi.
Cố Chi Quang nói: “Việc này không thể trì hoãn thêm được nữa, sáng mai chúng ta sẽ cùng đến đó, nhiều người nhiều sức, nhất định có thể vạch trần bộ mặt thật của mụ phù thuỷ già đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play