Triệu Hướng Vãn nói: “Cậu đến tìm Cố Chi Quang hỗ trợ điều tra là vì nghi ngờ cô của Hiểu Lan sao?”
Giả Tuấn Nam gật đầu: “Đúng! Hoàn toàn không có chuyện bảy trăm tệ bị trộm gì cảm tôi nghi ngờ đây cũng là do cô của Hiểu Lan bịa ra. Tôi từng nghe Hiểu Lan nói, tính tình của người cô đó không tốt, lúc còn trẻ bị đàn ông bắt nạt, kể từ đó không tin tưởng vào tình yêu nữa, cũng không tin tưởng đàn ông nữa, và thường xuyên nói “đàn ông chẳng có gì tốt đẹp cả”. Bà ấy nuôi nấng Hiểu Lan, vốn là muốn cô ấy sẽ chăm sóc cho mình khi về già, rất phản đối việc cô ấy yêu đương. Hiểu Lan và tôi quen nhau một năm, nhưng chẳng hề có ý công khai, nói rằng sợ bà ấy tức giận, sẽ đuổi cô ấy về quê.”
Ánh mắt Triệu Hướng Vãn hơi nheo lại, rơi vào trầm tư.
Một người cô mạnh mẽ, bị tổn thương tình cảm, căm ghét tất cả đàn ông trên thế giới này sẽ bày tỏ ác ý đối với việc cháu gái mình chuẩn bị kết hôn sao?
Nếu như bà ta thật sự bị mất tài sản, thế tại sao lại không báo cảnh sát?
Câu trả lời của Trạm Bình chính là bởi vì thương cháu gái, sợ báo cảnh sát sẽ huỷ hoại tương lai của cháu gái mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT