"Ông ta có bao giờ tỏ ra hối lỗi không?"
"Không!" Lỗ mũi của Tần Nghĩa Trung phập phồng, ngực phập phồng theo từng nhịp thở, cảm xúc có phần kích động: "Nguyệt Ảnh chịu đựng đau khổ ngần ấy năm, việc kinh doanh của cậu ta thì ngày càng phát đạt nhưng lại không chịu bất kỳ trách nhiệm nào, còn nói gì đến công bằng?!"
Triệu Hướng Vãn: "Thế còn Chu Kinh Dung? Cô chú đã gặp bà ta chưa?"
Tần Nghĩa Trung quay đầu nhìn con gái đang ngồi trên ghế sofa: "Gặp một lần. Sau khi vụ án kết thúc, trường học đã giúp Nguyệt Ảnh đóng viện phí, chúng tôi chuẩn bị xuất viện, Chu Kinh Dung đi cùng Từ Tuấn Tài đến. Từ Tuấn Tài không nói gì, nhưng cô ta bước tới bắt tay chúng tôi, nói một câu xin lỗi, còn đưa một phong bì đựng tiền. Chúng tôi không nhận tiền, nhưng lời xin lỗi của cô ta thì chấp nhận. Nói cho cùng, chồng ngoại tình, cô ta cũng là nạn nhân. Nếu có trách, chỉ trách Từ Tuấn Tài là kẻ vô liêm sỉ!"
Triệu Hướng Vãn ánh mắt hơi tối lại. Nếu Chu Kinh Dung là một người phụ nữ hiền lành, tốt bụng, có lẽ bà ta sẽ cảm thấy áy náy vì chuyện Từ Tuấn Tài ngoại tình, và cố gắng bù đắp phần nào. Nhưng theo đánh giá của Triệu Hướng Vãn, bà ta không phải là một người phụ nữ nhẫn nhịn chịu đựng, nên hành động của bà ta có điều gì đó rất đáng suy nghĩ.
Nghĩ đến đây, Triệu Hướng Vãn hỏi: "Chú cảm thấy thái độ của Chu Kinh Dung đối với cô chú như thế nào? Có giống với ánh mắt của Kiều Tiểu Hồng không?"
Tần Nghĩa Trung suy nghĩ một lúc, rồi lắc đầu chắc chắn: "Không giống. Thái độ của Chu Kinh Dung rất bình tĩnh, còn Kiều Tiểu Hồng thì như muốn khóc."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play