Từ Nhất Đằng nhìn sự vô liêm sỉ của Ân tổ tông kia, phớt lờ vẻ mặt có phần cáu kỉnh của Sở Huyền, trực tiếp liền cùng người ta mười ngón tay đan vào nhau, ngay cả tay tình trường già đời anh đây cũng chỉ có thể kêu to "Lợi hại".
Hay rồi, hiện tại sắc mặt Sở Huyền người ta càng thối hơn.
Cảm nhận được lực kháng cự trong tay, Ân Bạc cụp mắt xuống, chờ đợi hồi lâu, trong đầu lại không có ký ức mới nào xuất hiện. Hắn ngước mắt nhìn Sở Huyền trên mặt lộ ra vẻ không vui, ngay cả khóe miệng cong cong xinh đẹp cũng hơi hơi trầm xuống, tựa hồ thật muốn đánh hắn một trận.
Hắn rất kỳ quái, tại sao thỉnh thoảng sẽ đột nhiên nhớ tới, có đôi khi chủ động sờ sờ, nhưng lại không có một chút phản ứng.
Sở Huyền thấy Ân Bạc mặt mày do dự, như thể hắn đang suy nghĩ về điều gì đó, sự trói buộc trên tay cậu đã được nới lỏng rất nhiều, cậu rút tay trái của mình từ bên trong ra, lắc lắc vài lần để cổ tay đau nhức của cậu được thả lỏng.
Tay phải đặt trên chân, một chuỗi vòng đeo tay ấn tượng trên cổ tay, còn cổ tay trái để trống.
Từ Nhất Đằng cúi người, vẻ mặt tò mò nhìn, hỏi: “Thế nào? Có nhớ gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play