Sau khi Sở Huyền trở lại Nhan gia, ngồi ở trên sô pha phát ngốc, hoàn toàn quên mất việc tăng nhiệt độ của máy điều hòa, khi Linh Tử nhìn thấy cậu chỉ mặc một chiếc áo ngắn tay, khuôn mặt tái nhợt vì lạnh, tưởng như muốn bị cảm lạnh mất, nên lập tức tăng nhiệt độ trong phòng lên, bưng cho cậu một cốc nước nóng, đắp chăn lông cho Sở Huyền.
Sở Huyền lúc này mới phản ứng lại, hướng cô nói cảm ơn.
Cậu cảm thấy nhẹ nhõm vì nghĩ rằng mình sẽ không rời khỏi thế giới này ngay lập tức, cũng cảm thấy tiếc nuối, bởi vì cậu không muốn Xa Ôn Thư đi vào con đường sai trái, sau cùng thì cậu cũng rất thích nhân vật trong sách này, chẳng qua không phải là tình yêu.
Cậu đối với Xa Ôn Thư, càng giống như là tình anh em hơn.
Sở Huyền ngồi khoanh chân trên ghế sô pha, kéo chặt chiếc chăn màu xanh nhạt hơn, dùng chăn trùm kín hai chân, trùm kín cả người.
Tưởng tượng đến Xa Ôn Thư lúc ấy đã mất đi bộ dáng cười như thế nào, thật là lạnh nhạt đến đáng sợ, đây cũng là lần đầu tiên cậu nhìn thấy một Xa Ôn Thư như vậy, thực sự quá nhẫn nhịn.
Xa Ôn Thư đã hoàn toàn bị nỗi oán hận trong lòng làm cho bối rối, khó phân biệt được hai kiếp, anh chỉ biết mục tiêu báo thù là Nhan Mộng Sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play