Sau một hồi im lặng giữa hai người, Nhan Mộng Sinh buông ra tay đem Sở Huyền đặt lên trên giường mềm mại.
Đôi mắt rũ xuống của Nhan Mộng Sinh khẽ rung lên, bầu không khí ngượng ngùng bao trùm căn phòng, Nhan Mộng Sinh vẫn thản nhiên như vậy, cởi cúc áo ngủ, để lộ một bộ ngực lớn và tinh tế, trong khi Sở Huyền vươn tay dựa vào thành giường, bộ đồ ngủ của cậu hơi ngắn, để lộ vòng eo thon và trắng, hai người họ nhất thời không biết nói gì.
Nếu tình huống này bị người khác nhìn thấy, có lẽ họ sẽ hoàn toàn bị hiểu lầm.
Cuối cùng vẫn là Nhan Mộng Sinh lên tiếng trước, liếc nhìn Sở Huyền bằng ánh mắt sắc bén và lạnh lùng nói: “Em tới phòng anh làm gì?”
Lúc này Sở Huyền không nói nên lời, nhìn xung quanh. Đây không phải là phòng của cậu, cậu vội vàng bước xuống giường, thực sự không nhớ nổi mình làm cách nào mà đến được đây, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Sở Huyền ngữ khí có chút gian nan: “Hình như em bị mộng du.”
Nhan Mộng Sinh ánh mắt nhàn nhạt, khẽ mở môi mỏng, “Nếu không được thì đi gặp bác sĩ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play