Sau khi trở về Nhan gia, Sở Huyền tắm nước nóng mãi lúc sau cơ thể khôi phục lại một chút nhiệt, Nhan Mộng Sinh cũng bước ra từ một phòng tắm khác, mặc một chiếc áo choàng tắm để lộ cơ bụng tám múi hấp dẫn.
Sở Huyền suýt chút nữa đã thèm khóc.
Sở Huyền vén góc áo lên, nhìn cái bụng phẳng lì của mình, thở dài, cái bụng này thật khiến người ta thất vọng, cậu cũng tập thể dục đã lâu, nhưng bụng lại không có động tĩnh gì, có lẽ thân thể thuộc dạng gầy đi.
Tóc Sở Huyền còn có chút ẩm ướt, uốn thành vài lọn nhỏ ngoan ngoãn rũ xuống trên trán, đột nhiên mũi ngứa ngáy, cậu hắt xì một cái.
Nhan Mộng Sinh liếc qua, thấy tóc của thiếu niên ngồi trên ghế sô pha vẫn còn nhỏ giọt, hắn cầm lấy một chiếc khăn màu xám sạch, đi đến chỗ Sở Huyền, đưa chiếc khăn cho cậu, phàn nàn nói: “Tóc vẫn còn ướt, mau lau nó đi.”
Sở Huyền xua tay, lại bóp tóc mái trên trán, chỉ vắt ra một vệt nước mờ nhạt, cười nói: “Không sao, lát nữa sẽ khô.”
Môi mỏng của Nhan Mộng Sinh nhấp nhấp, đi tới trước mặt hắn, cầm lấy một chiếc khăn mềm bắt đầu lau tóc cho Sở Huyền. Một chiếc khăn màu xám được rơi lên tóc Sở Huyền, dưới ánh đèn, nước da trắng ngần, đôi lông mày và đôi mắt đẹp của Sở Huyền càng hiện rõ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT