Sở Huyền bật TV lên, trên đó có Thế giới động vật, khoanh chân ngồi trên sô pha, trên tay cầm một đĩa hoa quả nhỏ, vừa ăn vừa xem, nhìn TV đôi mắt trừng đến nước mắt bắt đầu hiện lên trong tròng mắt, một khắc cũng không phân tâm.
Nhan Mộng Sinh cũng ngồi bên cạnh cùng cậu xem, trong tay cầm hạt dẻ cười, ném vỏ vào thùng rác, đặt hạt vào một cái bát nhỏ, đưa cho Sở Huyền.
Sở Huyền một bên ăn trái cây, một lúc sau đang ăn trái cây khô mà Nhan Mộng Sinh đưa qua, đôi mắt to xinh đẹp của Sở Huyền híp lại vui vẻ.
"Anh hai thật tốt." Sở Huyền trên mặt tươi cười, híp mắt ăn ngon lành.
Nhan Mộng Sinh lấy khăn ướt ra lau tay, liếc mắt nhìn cậu một cái, “Vui vẻ sao?”
Sở Huyền ăn thêm một quả dâu tây, phồng má nói: “Đương nhiên là em vui rồi, anh của em đối với em tốt như vậy... ”
"Vậy khi nào em nhớ tới đấm lưng cho anh?" Nhan Mộng Sinh mặt mày tràn ngập nồng đậm hơi thở thiếu niên, môi mỏng sắc đạm, đôi môi mỏng tái nhợt, đuôi mắt nhếch nhẹ lên bạc tình nhưng một người thiếu niên trẻ tuổi đẹp trai như vậy vẫn đang hầu hạ đứa trẻ bên cạnh mình, hơi hơi kéo khóe miệng nói không rõ là ôn nhu hay là hài hước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play