Sau giờ làm việc ngày hôm đó, Diêu Tam Tam đưa chị hai ra cửa lớn, tinh mắt nhìn thấy một bóng người, lén la lén lút ngồi xổm ở góc tường phía đông nam khu ươm giống, nhìn quanh về bên này.
Diêu Tam Tam vốn không biết Vương Lục Tử, nhưng mấy ngày nay chú ý đến người này, cũng ít nhiều có ấn tượng.
Chắc chắn chính là kẻ khốn kiếp này, nhìn tư thế từ xa xa, chính là vẻ hèn mọn bỉ ổi.
Thấy Diêu Tam Tam chú ý đến mình, Vương Lục Tử nhanh chóng đứng dậy, vượt qua tường phía đông, đi về bên phía tường rào phía nam trốn đi.
Trong lòng Diêu Tam Tam tức giận, xoay người lại, trở về khu ươm giống, đối diện với Bào Kim Đông, Bào Kim Đông vừa nhìn sắc mặt kia, mất hứng!
Diêu Tam Tam dĩ nhiên mất hứng, cô và Diêu Hồng Hà nói từ tốt đến xấu một chút, không hề có chút tác dụng nào, cũng chẳng quan tâm đúng không? Diêu Tam Tam cũng không nóng nảy, mấy cô gái khu ươm giống lục tục đi ra, chờ Hồng Hà đi ra cuối cùng, Diêu Tam Tam nghiêm mặt gọi lại, nói thẳng, “Hồng Hà, em váng đầu đúng không? Lời tốt lời xấu đều nói cho em hết, đó chính là cái hố, em cũng dám nhảy vào trong!”
“Chị ba, em...” Suy cho cùng Diêu Hồng Hà cũng hơi sợ chị họ, ban đầu ba chị em này náo loạn nhà thím ba, Diêu Hồng Hà cũng biết ba người chị họ này của mình không dễ chọc, hôm nay cô vốn làm việc ở khu ươm giống, thấy chị ấy nghiêm mặt, trong lòng càng e sợ thêm ba phần rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT