“Chị ba, coi như toàn thế giới đều nói anh ấy không tốt, nhưng anh ấy đối xử rất tốt với em, không được sao?”
Diêu Hồng Hà mười sáu tuổi, cứ như vậy bị một người lưu manh hơn con bé mười mấy tuổi dụ dỗ. Giờ phút này trong lòng Diêu Tam Tam tràn đầy suy nghĩ, lại không biết nên khuyên nhủ cô em họ này như thế nào.
Diêu Tam Tam nhìn Hồng Hà, nhức đầu.
Mắng con bé kiến thức hạn hẹp? Mắng con bé không có đầu óc? Diêu Tam Tam than thở trong lòng, cố gắng ngăn chặn cơn tức, tức giận có ích lợi gì? Gấp gáp có ích lợi gì? Hồng Hà trước mắt này, vừa tròn mười sáu tuổi, đoán chừng chưa từng đi ra khỏi cái trấn nhỏ này, ra cửa xa nhất cũng chính là mấy người thân gần đây, lại gặp phải nhà cũ họ Diêu trọng nam khinh nữ, đại khái cho tới bây giờ cũng chưa từng có người nào kiên nhẫn đối xử tốt với con bé, cũng không để cho người nói đôi lời có ích đã dụ dỗ đến xoay vòng vòng sao!
“Hồng Hà, em từng nghĩ tới chưa, vì sao có nhiều người nói anh ta không tốt như vậy? Nếu anh ta khiến người khác đều ghét, tại sao lại thật lòng đối xử tốt với một mình em chứ?”
“Nhưng anh ấy... Anh ấy thật sự đối xử với em vô cùng tốt.” Diêu Hồng Hà vẫn cúi đầu, nhìn mũi chân mình, “Chị ba, người khác nói anh ấy cái gì, em nào biết thật hay giả? Nhưng anh ấy rất tốt với em, quan tâm em, bản thân em vẫn có thể nhận ra được!”
Nói đơn giản, người đời mắc mớ gì tới em? Anh ấy có thể phụ tất cả người trong thiên hạ, chỉ đối xử rất tốt với một mình em thôi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT